Không Có Giọt Mồ Hôi Nào Rơi Xuống Đất Mà Không Có Giá Trị

Chắc với nhiều người sẽ thuộc nằm lòng những dòng thơ này:
“Mồ hôi mà đổ xuống đồng, lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương.
Mồ hôi mà đổ xuống vườn, dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm.
Mồ hôi mà đổ xuống đầm, cá lội phía dưới, rau nằm phía trên”

Những vần thơ sao mà mộc mạc gần gũi đến thế, từ ngữ trong veo lại dễ hiểu, đầy tính nhân văn và thấm sâu vào tâm trí của lớp học trò thời đó. (Không biết ngày nay các bạn nhỏ có còn được học này không ta?)

“Cày đồng đang buổi ban trưa, mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”.

Nhờ những bài thờ này mà bao lớp học trò hiểu hơn về giá trị của sức lao động, yêu lắm người nông dân một nắng hai sương và trân trọng biết ơn thành quả mình được thụ hưởng, khi ăn không dám phung phí, ăn cơm không bao giờ để cơm thừa dính trên miệng chén. 

Rồi mỗi khi nhìn thấy giọt mồ hôi ướt đẫm lưng áo của mẹ vì bao nỗi nhọc nhằn nuôi ta khôn lớn, những giọt mồ hôi đẫm vai áo cha bởi ngược xuôi vất vả nâng ước mơ ta vươn tới những chân trời cao rộng…những người con lại có thêm động lực học hành chăm chỉ. Những giọt mồ hôi thiêng liêng và cao quý, dẫu đi hết cuộc đời, chúng ta cũng chẳng thể báo đáp cho đủ đầy.

Không có giọt mồ hôi nào rơi xuống đất mà không có giá trị. Hãy lao động chăm chỉ, cuộc đời sẽ đền đáp xứng đáng đến từng giọt mồ hôi ta rơi ra.
 

CHIA SẺ CẢM NGHĨ